Ngày đầu nhập ngũ của em bé .Dù đã được chị Hai, anh Ba trao đổi kinh nghiệm dày dặn khi đi học mầm non nhưng có vẻ như khi vào cuộc rồi thì em cũng chẳng có nhu cầu nhớ lời của ai nữa hết.Câu chuyện quen thuộc của các bạn ngày đầu đến trường. Đi học mà hỏng lên lớp, kêu cô dắt đi mấy chục bận quanh trường để tìm người thân. Lúc mệt quá thì ra ghế đá ngồi vừa khóc vừa hóng ra cổng kiếm mẹ. Sau một hồi nỗ lực cô cũng đã thuyết phục được công chúa vào văn phòng ngồi ghế xoay cho vui mà lại mát mẻ. Lúc thì cô hiệu trưởng bế, khi thì cô hiệu phó ôm. Khóc thì khóc nhưng miệng vẫn huyên thuyên kể chuyện trong nhà ngoài phố cho các cô nghe, rồi giận dỗi mẹ đi đâu lâu quá chưa thấy quay lại đón mình. Cứ sụt sùi sụt sịt cho đến khi ngủ thiếp trên tay cô lúc nào không hay. Em bé nhỏ xíu mà cái miệng lanh quá trời lanh nói chuyện cưng muốn đốn tim cô luôn. Bạn thứ 3 trong gia đình nhưng ba mẹ vẫn quyết định gửi con ở trường của 2 anh chị đã từng học dù cũng có chút khó khăn trong việc đưa đón. Đối với nhà trường mà nói đây là một niềm vui khó diễn tả hết được. Vô cùng tự hào, vô cùng hạnh phúc. Cảm ơn ba mẹ và gia đình đã luôn yêu thương tin tưởng nhà trường và các cô.